Kinh Thánh bằng nhiều ngôn ngữ
Các liên kết (màu xanh lam) bằng ngôn ngữ bạn chọn, đưa bạn đến một bài viết khác được viết bằng cùng một ngôn ngữ. Các liên kết màu xanh được viết bằng tiếng Anh, hướng dẫn bạn đến một bài viết bằng tiếng Anh. Trong trường hợp này, bạn cũng có thể chọn từ ba ngôn ngữ khác: tiếng Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và Pháp.
中文 日本語 한국어 ไทย ខ្មែរ Tiếng Việt ລາວ ဗမာ
Ký ức về cái chết của Chúa Giêsu Kitô
(Bài báo "Giảng dạy cơ bản của Kinh Thánh" là sau bài báo "Cuộc sống vĩnh cửu")
Cuộc sống vĩnh cửu trong địa đàng trần gian (video trên Twitter)
Cuộc sống vĩnh cửu
Niềm vui hy vọng là sức mạnh của sự kiên trì của chúng ta
"Nhưng khi những điều ấy bắt đầu xảy ra, hãy đứng thẳng và ngước đầu lên vì sự giải cứu của anh em đang đến gần"
(Lu-ca 21:28)
Sau khi mô tả những sự kiện kịch tính trước khi hệ thống vạn vật này kết thúc, vào thời điểm đau khổ nhất mà chúng ta đang sống hiện nay, Chúa Giê Su Ky Tô đã nói với các môn đồ của Ngài rằng hãy "ngẩng đầu lên" vì niềm hy vọng của chúng ta sẽ sớm được hoàn thành.
Làm thế nào để giữ được niềm vui bất chấp vấn đề cá nhân? Sứ đồ Phao-lô viết rằng chúng ta phải noi theo khuôn mẫu của Chúa Giê-su Christ: "Vậy, vì có một đám mây nhân chứng rất lớn bao quanh, chúng ta cũng hãy quăng hết mọi gánh nặng cùng tội lỗi khiến chúng ta dễ vướng mắc, hãy bền bỉ chạy cuộc đua đặt trước mặt mình, đồng thời chăm chú nhìn xem Đấng Lãnh Đạo Chính và Đấng Làm Trọn Vẹn của đức tin chúng ta là Chúa Giê-su. Vì niềm vui đặt trước mặt mà ngài chịu đựng cây khổ hình, không màng sự sỉ nhục và đã ngồi bên hữu ngôi Đức Chúa Trời. Thật vậy, hãy xem xét kỹ gương đấng đã chịu đựng nhiều lời chống nghịch của kẻ tội lỗi, là những lời gây hại cho chính họ; hầu anh em không bị mỏi mệt và bỏ cuộc" (Hê-bơ-rơ 12:1-3).
Chúa Giê-su Christ đã thu hút sức mạnh khi đối mặt với các vấn đề bằng niềm vui của niềm hy vọng được đặt trước mặt ngài. Điều quan trọng là phải rút năng lượng để cung cấp năng lượng cho sức chịu đựng của chúng ta, thông qua "niềm vui" của niềm hy vọng về cuộc sống vĩnh cửu đang đặt trước mặt chúng ta. Khi nói đến các vấn đề của chúng ta, Chúa Giê-su Christ nói rằng chúng ta phải giải quyết chúng từng ngày: "Vì vậy tôi bảo anh em: Đừng lo lắng về sự sống là sẽ ăn gì, uống gì; cũng đừng lo lắng về thân thể là sẽ mặc gì. Chẳng phải sự sống quý hơn thức ăn và thân thể quý hơn áo mặc sao? Hãy quan sát kỹ loài chim trời, chúng không gieo, gặt hoặc thâu trữ vào kho mà Cha trên trời vẫn nuôi chúng. Chẳng phải anh em còn quý hơn chúng hay sao? Có ai trong anh em lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khắc không? Còn về áo mặc, sao anh em lại lo lắng? Hãy học từ hoa huệ ngoài đồng, xem chúng lớn lên thế nào; chúng không làm lụng vất vả cũng không xe chỉ kéo sợi; nhưng tôi nói với anh em, ngay cả vua Sa-lô-môn dù cao sang đến đâu cũng không mặc đẹp bằng một trong những bông hoa đó. Nếu cây cỏ ngoài đồng, là loài nay còn sống mai bị ném vào lò, mà được Đức Chúa Trời cho mặc đẹp như thế, huống chi là anh em, hỡi những người ít đức tin? Vậy, chớ bao giờ lo lắng+ mà nói: ‘Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì, mặc gì?’. Vì mọi điều đó là những điều dân ngoại mải lo tìm kiếm. Cha trên trời của anh em biết anh em cần mọi thứ ấy" (Ma-thi-ơ 6:25-32). Nguyên tắc rất đơn giản, chúng ta phải dùng hiện tại để giải quyết những vấn đề nảy sinh của mình, đặt niềm tin vào Chúa, giúp chúng ta tìm ra giải pháp: “Vậy hãy luôn tìm kiếm Nước Trời và sự công chính của ngài* trước hết, rồi anh em sẽ được mọi thứ ấy. Chớ bao giờ lo lắng về ngày mai, vì ngày mai có điều lo lắng của ngày mai. Ngày nào có đủ nỗi khổ của ngày đó" (Ma-thi-ơ 6:33,34). Áp dụng nguyên tắc này sẽ giúp chúng ta quản lý tốt hơn năng lượng tinh thần hoặc cảm xúc để đối phó với các vấn đề hàng ngày của chúng ta. Chúa Giê-su Christ nói rằng đừng lo lắng thái quá, điều này có thể khiến tâm trí chúng ta bối rối và lấy đi tất cả linh lực khỏi chúng ta (So sánh với Mác 4:18,19).
Để trở lại với sự khích lệ được viết trong Hê-bơ-rơ 12:1-3, chúng ta phải sử dụng khả năng tinh thần của mình để nhìn về tương lai bằng niềm vui trong hy vọng, đó là một phần hoa trái của thánh linh: "Ngược lại, bông trái của thần khí là yêu thương, vui mừng, bình an, kiên nhẫn, nhân từ, tốt lành, đức tin, mềm mại, tự chủ. Không có luật nào cấm những điều đó" (Ga-la-ti 5:22,23). Kinh thánh chép rằng Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời hạnh phúc và tín đồ đạo Đấng Ki-tô rao giảng “tin mừng về Đức Chúa Trời hạnh phúc ” (1 Ti-mô-thê 1:11). Trong khi hệ thống vạn vật này chìm trong bóng tối thuộc linh, chúng ta phải được ánh sáng bởi tin mừng mà chúng ta chia sẻ, nhưng cũng bởi niềm vui hy vọng mà chúng ta muốn tỏa ra trên người khác: "Anh em là ánh sáng của thế gian. Một thành tọa lạc trên núi thì ai cũng thấy. Người ta không thắp đèn rồi lấy thúng đậy lại, nhưng đặt trên chân đèn để nó soi sáng mọi người trong nhà. Cũng vậy, hãy chiếu ánh sáng của anh em trước mặt người ta, hầu cho họ thấy việc tốt lành của anh em và tôn vinh Cha trên trời" (Ma-thi-ơ 5:14-16). Video sau đây và cũng như bài báo, dựa trên hy vọng về sự sống vĩnh cửu, đã được phát triển với mục tiêu vui mừng trong hy vọng này: “Hãy hân hoan và vui mừng hớn hở, vì anh em có phần thưởng rất lớn ở trên trời; các nhà tiên tri thời xưa cũng từng bị ngược đãi như vậy” (Ma-thi-ơ 5:12). Chúng ta hãy làm cho niềm vui của Đức Giê-hô-va là thành trì của chúng ta: “Đừng tiếc, vì sự vui mừng của Đức Giê-hô-va là thành trì của bạn” (Nê-hê-mi 8:10).
Cuộc sống vĩnh cửu trong địa đàng trần gian
Sự sống đời đời nhờ sự giải thoát của loài người khỏi sự trói buộc của tội lỗi
"Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của ngài, để ai thể hiện đức tin nơi Con ấy sẽ không bị hủy diệt mà có được sự sống vĩnh cửu. (...) Ai thể hiện đức tin nơi Con sẽ nhận được sự sống vĩnh cửu; ai không vâng lời Con sẽ không thấy sự sống, nhưng phải gánh lấy cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời"
(Giăng 3:16,36)
Các câu màu xanh lam (giữa hai đoạn) cung cấp cho bạn những giải thích Kinh Thánh bổ sung và chi tiết. Chỉ cần nhấp vào liên kết màu xanh. Các bài viết trong Kinh Thánh chủ yếu được viết bằng bốn ngôn ngữ: tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Bồ Đào Nha và tiếng Pháp
Chúa Giêsu Kitô, khi ở trần gian, thường dạy hy vọng về sự sống đời đời. Tuy nhiên, ông cũng dạy rằng cuộc sống vĩnh cửu sẽ chỉ có được nhờ đức tin vào sự hy sinh của Chúa Kitô (Giăng 3: 16,36). Giá trị tiền chuộc của sự hy sinh của Chúa Kitô sẽ cho phép chữa lành và trẻ hóa và phục sinh.
Giải phóng thông qua các phước lành của sự hy sinh của Chúa Kitô
"Cũng như Con Người đã đến không phải để được người khác phục vụ, mà để phục vụ người khác và hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người"
(Ma-thi-ơ 20:28)
"Sau khi Gióp cầu nguyện cho các bạn mình, Đức Giê-hô-va cất bỏ nỗi đau khổ của Gióp+ và phục hồi sự thịnh vượng cho ông. Đức Giê-hô-va ban cho ông gấp đôi những gì ông có trước kia" (Gióp 42:10). Tất cả các thành viên của đám đông vĩ đại sẽ sống sót sau Đại nạn. Đức Giê-hô-va, bằng phương tiện của Vua Chúa Giêsu Kitô, sẽ ban phước cho họ, như môn đệ Gia-cơ nhắc nhở chúng tôi: "Này, chúng ta xem những người đã bền chí chịu đựng là hạnh phúc. Anh em đã nghe về sự chịu đựng của Gióp và thấy kết cuộc Đức Giê-hô-va ban cho ông, thấy rằng Đức Giê-hô-va là đấng giàu lòng trắc ẩn và thương xót" (Gia-cơ 5:11).
(Một đám đông lớn của tất cả các quốc gia sẽ sống sót sau cơn hoạn nạn lớn (Khải huyền 7: 9-17))
Sự hy sinh của Chúa Kitô cho phép tha thứ, và một giá trị tiền chuộc cho phép trao đổi thân xác bằng cách phục sinh, tái sinh bằng cách chữa lành và trẻ hóa.
Sự hy sinh của Chúa Kitô sẽ loại bỏ bệnh tật
"Không cư dân nào sẽ nói: “Tôi đau ốm”. Dân sống trong xứ sẽ được tha lỗi lầm" (Ê-sai 33:24).
"Bấy giờ, mắt người mù sẽ mở, Tai người điếc sẽ thông. Bấy giờ, người bị què sẽ nhảy như nai, Lưỡi người câm cất tiếng reo mừng. Nước sẽ tuôn chảy trong hoang mạc, Sông suối tuôn trào trong đồng bằng khô cằn" (Ê-sai 35: 5,6).
Sự hy sinh của Chúa Kitô sẽ cho phép trẻ hóa
"Hãy để da thịt họ tươi tắn hơn thời xuân xanh; Hãy để họ trở lại chuỗi ngày tràn đầy sức trẻ’" (Gióp 33:25).
Sự hy sinh của Chúa Kitô sẽ cho phép sự sống lại của người chết
"Nhiều người ngủ trong bụi đất sẽ thức dậy, một số người sẽ nhận sự sống vĩnh cửu còn những người khác sẽ chịu sự sỉ nhục và khinh bỉ đời đời" (Đa-ni-ên 12:2).
"Tôi có hy vọng nơi Đức Chúa Trời, là điều những người này cũng trông mong, đó là sẽ có sự sống lại của người công chính và không công chính" (Công vụ 24:15).
"Đừng kinh ngạc về điều đó, vì giờ sẽ đến, khi mọi người trong mồ tưởng niệm nghe tiếng ngài và ra khỏi, ai làm lành thì sống lại để sống, ai có thói làm điều đê mạt thì sống lại để bị kết án" (Giăng 5:28,29).
"Tôi thấy một cái ngai lớn màu trắng cùng đấng ngồi trên đó. Trời đất đều bỏ trốn khỏi mặt ngài, và không tìm được chỗ nào cho chúng. Tôi thấy những người chết, cả lớn lẫn nhỏ, đứng trước ngai, và các cuộn sách được mở ra. Nhưng có một cuộn sách khác được mở ra, đó là cuộn sách sự sống. Những người chết được phán xét tùy theo việc làm của mình, dựa vào mọi điều viết trong các cuộn sách. Biển thả những người chết trong nó, sự chết và mồ mả cũng thả những người chết trong chúng, và mỗi người trong vòng họ được phán xét tùy theo việc làm của mình" (Khải Huyền 20:11-13).
Những người bất công được hồi sinh, sẽ được đánh giá dựa trên những hành động tốt hay xấu của họ, trong thiên đường trên mặt đất trong tương lai (Chính quyền phục sinh trần gian; Sự phục sinh của thiên; Sự phục sinh trần thế)
Sự hy sinh của Chúa Kitô sẽ cho phép đám đông vĩ đại sống sót qua cơn hoạn nạn lớn và có cuộc sống vĩnh cửu mà không bao giờ chết
"Sau đó, kìa, tôi thấy một đám đông lớn không ai đếm được, từ mọi nước, mọi chi phái, mọi dân và mọi thứ tiếng; họ đứng trước ngai và trước Chiên Con, mặc áo trắng dài, tay cầm nhánh chà là. Họ cứ hô lớn tiếng: “Sự cứu rỗi đến từ Đức Chúa Trời chúng ta, là đấng ngồi trên ngai, và từ Chiên Con”.
Hết thảy các thiên sứ đang đứng xung quanh ngai, quanh các trưởng lão+ và bốn sinh vật, đều sấp mặt xuống trước ngai thờ phượng Đức Chúa Trời mà rằng: “A-men! Nguyện sự chúc tụng, vinh hiển, khôn ngoan, tạ ơn, tôn kính, quyền năng và sức mạnh đều thuộc về Đức Chúa Trời chúng ta muôn đời bất tận. A-men”.
Bấy giờ, một trong các trưởng lão hỏi tôi: “Những người mặc áo trắng dài ấy+ là ai và từ đâu đến?”. Tôi liền trả lời: “Thưa chúa, ngài là người biết điều đó”. Người nói với tôi: “Đó là những người vượt qua hoạn nạn lớn, họ đã giặt và tẩy trắng áo mình trong huyết Chiên Con. Vì thế, họ ở trước ngai Đức Chúa Trời, ngày đêm phụng sự trong đền ngài, và đấng ngồi trên ngai+ sẽ giăng lều của ngài trên họ. Họ sẽ không đói hoặc khát nữa, cũng không bị mặt trời hay cái nóng nào nung đốt, vì Chiên Con ở giữa ngai sẽ chăn dắt họ, hướng dẫn họ đến các suối nước sự sống. Và Đức Chúa Trời sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt họ”" (Khải huyền 7:9-17) (Một đám đông lớn của tất cả các quốc gia, bộ lạc và ngôn ngữ sẽ sống sót sau cơn hoạn nạn lớn).
Vương quốc của Thiên Chúa sẽ cai trị trái đất
"Tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời cũ cùng đất cũ đã qua đi và biển không còn nữa. Tôi cũng thấy thành thánh, là Giê-ru-sa-lem Mới, từ nơi Đức Chúa Trời ở trên trời xuống và chuẩn bị sẵn như cô dâu được phục sức để đón chồng. Bấy giờ tôi nghe một tiếng lớn từ nơi ngai nói rằng: “Này! Lều của Đức Chúa Trời ở với nhân loại. Ngài sẽ ở với họ và họ sẽ là dân ngài. Chính Đức Chúa Trời sẽ ở cùng họ. Ngài sẽ lau hết nước mắt trên mắt họ, sẽ không còn sự chết, than van, khóc lóc hay đau đớn nữa. Những điều trước kia nay đã qua rồi”" (Khải huyền 21:1-4) (Chính quyền của Nước Đức Chúa Trời; Hoàng tử; Các linh mục; Người Levites).
Người công chính sẽ sống mãi và kẻ ác sẽ bị diệt vong
“Hạnh phúc cho những người ôn hòa, vì sẽ được thừa hưởng trái đất” (Ma-thi-ơ 5:5).
"Ít lâu nữa, kẻ ác sẽ không còn; Xem chỗ chúng, sẽ chẳng thấy chúng đâu. Người khiêm hòa sẽ được hưởng trái đất, Sẽ hoan hỉ trong bình an dư dật. Kẻ gian ác mưu hại người công chính; Hắn nghiến răng cùng người. Nhưng Đức Giê-hô-va cười nhạo hắn Vì biết ngày tàn hắn quả sẽ đến. Kẻ gian ác rút gươm và kéo cong cung, Để hạ gục người bị hà hiếp và người bần cùng, Để giết hại người theo con đường ngay thẳng. Nhưng gươm chúng đâm ngược vào lòng, Còn cánh cung sẽ bị bẻ gãy. (...) Cánh tay kẻ gian ác sẽ bị gãy, Nhưng Đức Giê-hô-va nâng đỡ người công chính. (...) Nhưng kẻ gian ác sẽ phải tiêu vong; Tựa như đồng cỏ tươi tốt, kẻ thù Đức Giê-hô-va đều sẽ lụi tàn; Chúng sẽ biến tan khác nào mây khói. (...) Người công chính sẽ hưởng trái đất Và được sống trên đó mãi mãi. (...) Hãy trông cậy Đức Giê-hô-va, bước theo đường ngài, Ngài sẽ nâng anh em lên để hưởng trái đất. Khi kẻ ác bị diệt đi, anh em sẽ thấy. (...) Hãy để ý xem người trọn vẹn Và chăm chú nhìn người ngay thẳng, Vì tương lai người sẽ bình an. Còn kẻ phạm tội bị diệt hết, Tương lai kẻ ác sẽ tiêu tan. Sự giải cứu người công chính đến từ Đức Giê-hô-va; Ngài là thành trì của họ trong lúc khốn khổ. Đức Giê-hô-va sẽ giúp và giải thoát họ, Giải thoát khỏi kẻ gian ác và cứu vớt cho, Vì họ náu thân nơi ngài” (Thi thiên 37: 10-15, 17, 20, 29, 34, 37-40).
"Vậy nên, hãy theo con đường người lành, Ở lại các lối của người công chính, Bởi chỉ người ngay thẳng sẽ sống trên đất, Và người trọn vẹn sẽ còn nơi đó. Nhưng quân gian ác sẽ bị diệt trừ khỏi đất, Và bọn xảo trá sẽ bị nhổ rứt khỏi đó. (...) Trên đầu người công chính có bao ân phước, Nhưng miệng bọn gian ác giấu sự hung bạo. Tiếng thơm người công chính ắt được chúc phước, Nhưng tên tuổi bọn gian ác sẽ bị thối nát" (Châm ngôn 2:20-22; 10:6,7).
Chiến tranh sẽ kết thúc sẽ có hòa bình trong trái tim và trên toàn trái đất
"Anh em từng nghe lời truyền dạy rằng: ‘Ngươi phải yêu người lân cận nhưng hãy ghét kẻ thù mình’. Tuy nhiên, tôi nói với anh em: Hãy luôn yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những người ngược đãi mình, hầu anh em trở nên con của Cha trên trời, vì ngài làm mặt trời mọc lên soi sáng người ác lẫn người hiền và làm mưa cho người công chính lẫn người không công chính. Vì nếu chỉ yêu những người yêu mình thì anh em được phần thưởng gì? Chẳng phải những người thu thuế* cũng làm như vậy sao? Nếu chỉ chào hỏi anh em mình thì có gì lạ đâu? Chẳng phải dân ngoại cũng làm như thế sao? Vậy, anh em phải hoàn hảo, như Cha của anh em ở trên trời là hoàn hảo” (Ma-thi-ơ 5:43- 48).
"Nếu anh em tha lỗi cho người ta thì Cha trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em; còn nếu anh em không tha lỗi cho người ta thì Cha trên trời cũng sẽ không tha lỗi cho anh em" (Ma-thi-ơ 6:14,15).
"Chúa Giê-su phán: “Hãy tra gươm vào vỏ, vì ai dùng gươm sẽ chết vì gươm"" (Ma-thi-ơ 26:52).
“Hãy đến chứng kiến công việc Đức Giê-hô-va, Cách ngài đã làm điều đáng kinh ngạc trên đất. Ngài dẹp chiến tranh khắp bờ cõi đất, Bẻ gãy cánh cung, đập tan ngọn giáo, Thiêu đốt chiến xa trong ngọn lửa hừng” (Thi thiên 46:8,9).
"Ngài sẽ ban phán quyết giữa các nước, Chỉnh lại mọi việc liên quan đến nhiều dân. Họ sẽ lấy gươm rèn thành lưỡi cày, Lấy giáo rèn thành lưỡi liềm. Nước này sẽ không vung gươm đánh nước kia; Họ cũng chẳng tập luyện chinh chiến nữa” (Êsai 2:4).
"Trong những ngày sau cùng, Núi của nhà Đức Giê-hô-va Sẽ được lập vững cao hơn đỉnh các núi, Được nâng cao hơn hẳn các đồi, Và mọi dân sẽ đổ về đó. Nhiều nước sẽ đi mà nói: “Đi nào, chúng ta hãy lên núi của Đức Giê-hô-va Và đến nhà Đức Chúa Trời của Gia-cốp! Ngài sẽ chỉ dẫn chúng ta các đường ngài, Và chúng ta sẽ bước trong các lối ngài”. Vì luật pháp sẽ ra từ Si-ôn, Lời Đức Giê-hô-va sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem. Ngài sẽ ban phán quyết giữa nhiều dân, Chỉnh lại mọi việc liên quan đến những nước mạnh ở xa. Họ sẽ lấy gươm rèn thành lưỡi cày, Lấy giáo rèn thành lưỡi liềm. Nước này sẽ không vung gươm đánh nước kia; Họ cũng chẳng tập luyện chinh chiến nữa. Ai nấy sẽ ngồi dưới cây nho và cây vả mình, Không ai làm cho sợ hãi, Vì miệng Đức Giê-hô-va vạn quân đã phán vậy" (Mi-chê 4:1-4).
Sẽ có rất nhiều thức ăn trên khắp trái đất
"Trên đất, thóc lúa sẽ nên dồi dào, Đến nỗi phủ kín các đỉnh non cao. Hoa lợi dư tràn như ở Li-băng, Dân thành sinh sôi như cỏ trên đất" (Thi thiên 72:16).
"Ngài sẽ ban mưa xuống cho hạt giống anh em gieo trên đất, và lương thực mà đất sản sinh sẽ dồi dào, thơm ngon. Trong ngày đó, gia súc của anh em sẽ gặm cỏ trên cánh đồng bát ngát" (Êsai 30:23).
Các phép lạ của Chúa Giêsu Kitô để củng cố niềm tin vào niềm hy vọng của sự sống đời đời
Chúa Giê Su Ky Tô và phép lạ đầu tiên được viết trong Phúc Âm Giăng, Ngài biến nước thành rượu: "Đến ngày thứ ba, có một tiệc cưới tại Ca-na, thuộc Ga-li-lê, và mẹ Chúa Giê-su cũng có mặt ở đó. Chúa Giê-su và các môn đồ cũng được mời đến dự. Khi thấy thiếu rượu, mẹ Chúa Giê-su nói với ngài: “Họ hết rượu rồi”. Nhưng Chúa Giê-su đáp: “Này bà, chuyện đó liên quan gì đến tôi và bà?* Giờ của tôi chưa đến”. Mẹ ngài nói với những người phục vụ: “Người bảo gì, hãy làm theo”. Ở đó có sáu vại nước bằng đá dành cho việc tẩy uế theo tục lệ của người Do Thái, mỗi cái chứa khoảng hai hoặc ba thùng nước. Chúa Giê-su bảo họ: “Hãy đổ đầy nước vào mấy vại này”, thế là họ đổ đầy đến miệng. Rồi ngài truyền: “Giờ hãy múc một ít đem cho người quản tiệc”. Họ bèn làm theo. Người quản tiệc nếm nước đã biến thành rượu nho mà không biết từ đâu ra (nhưng những tôi tớ đã múc nước đó thì biết). Người gọi chú rể đến và nói: “Ai cũng đãi rượu ngon trước, khi người ta say rồi mới đưa rượu thường ra, còn anh lại giữ rượu ngon cho đến bây giờ”. Chúa Giê-su làm dấu lạ đầu tiên này tại Ca-na, thuộc Ga-li-lê. Qua đó, ngài đã tỏ ra sự vinh hiển mình, và các môn đồ đặt đức tin nơi ngài" (Giăng 2:1-11).
Chúa Giê Su Ky Tô chữa lành con trai của một tôi tớ vua: "Rồi ngài lại đến Ca-na thuộc Ga-li-lê, nơi ngài đã biến nước thành rượu. Lúc ấy, có một viên quan trong triều có con trai đang bị bệnh ở Ca-bê-na-um. Nghe tin Chúa Giê-su đã từ Giu-đê đi đến Ga-li-lê, ông bèn đi gặp ngài và xin ngài xuống chữa cho con mình vì nó sắp chết. Nhưng Chúa Giê-su nói với ông: “Nếu anh em không thấy những dấu lạ và việc kỳ diệu thì chẳng bao giờ tin”. Viên quan ấy nói: “Thưa Chúa, xin ngài xuống trước khi con tôi chết”. Chúa Giê-su phán: “Hãy về đi, con anh lành bệnh rồi”. Ông tin lời ngài phán và đi về. Khi ông đang trên đường về thì các đầy tớ đến gặp và nói rằng con trai ông đã lành bệnh. Ông bèn hỏi họ xem con ông khỏe lại vào giờ nào. Họ trả lời: “Cậu hết sốt vào khoảng 1 giờ trưa hôm qua”. Người cha biết rằng chính giờ đó Chúa Giê-su đã phán với ông: “Con anh lành bệnh rồi”. Thế nên, ông và hết thảy người nhà đều tin ngài. Đây là dấu lạ thứ hai Chúa Giê-su làm khi đã rời khỏi Giu-đê để vào Ga-li-lê" (Giăng 4:46-54).
Chúa Giê Su Ky Tô chữa lành một người bị quỷ ám ở Ca-phác-na-um: "Rồi ngài đi đến thành Ca-bê-na-um thuộc Ga-li-lê. Ngài dạy dân chúng trong ngày Sa-bát, và người ta rất kinh ngạc về cách giảng dạy của ngài vì ngài nói như một người có uy quyền. Lúc ấy, ở nhà hội có một người bị tà thần ám, ông hét lên: “Hỡi Giê-su người Na-xa-rét, chúng tôi có liên can gì với ngài? Ngài đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết rõ ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời”. Nhưng Chúa Giê-su quở nó: “Im ngay, hãy ra khỏi người này!”. Quỷ bèn vật người ấy xuống giữa nhà hội rồi ra khỏi mà không làm hại người. Ai nấy đều kinh ngạc nói với nhau: “Sao lời ông ấy có nhiều quyền lực đến thế? Ông ấy vừa ra lệnh thì tà thần liền ra khỏi!”. Tin đồn về ngài lan khắp vùng lân cận" (Lu-ca 4:31-37).
Chúa Giê-su Ki-tô đuổi quỉ tại xứ Gadarenes (miền đông sông Giô-đanh, gần Hồ Tiberias): "Khi ngài qua đến bờ bên kia, thuộc vùng Ga-đa-ra, có hai người bị quỷ ám từ nghĩa địa đi ra và gặp ngài. Họ rất dữ tợn nên không ai dám đi qua đường đó. Họ gào lên: “Hỡi Con Đức Chúa Trời, chúng tôi có liên can gì với ngài? Ngài đến để hành hạ chúng tôi trước kỳ định sao?”. Lúc ấy, ở đằng xa có một bầy heo rất đông đang ăn. Các quỷ nài xin ngài: “Nếu ngài đuổi chúng tôi, hãy cho chúng tôi nhập vào bầy heo đó”. Vậy ngài phán: “Đi đi!”. Chúng bèn ra khỏi hai người ấy rồi nhập vào bầy heo. Kìa! Cả bầy lao khỏi vách đá, rớt xuống biển và chết chìm. Những người chăn bỏ chạy, rồi vào thành thuật lại mọi việc, kể cả chuyện hai người bị quỷ ám. Thế là cả thành kéo nhau ra gặp Chúa Giê-su, và khi gặp ngài, họ xin ngài ra khỏi vùng của họ" (Ma-thi-ơ 8:28-34).
Chúa Giêsu Kitô đã chữa lành cho mẹ chồng của sứ đồ Phi-e-rơ: "Khi vào nhà Phi-e-rơ, Chúa Giê-su thấy mẹ vợ của ông đang bị sốt, nằm trên giường. Ngài chạm vào tay bà thì cơn sốt dứt ngay, rồi bà đứng dậy và bắt đầu phục vụ ngài" (Ma-thi-ơ 8:14,15).
Chúa Giê Su Ky Tô chữa lành một người bị tay bị liệt: "Một ngày Sa-bát khác, Chúa Giê-su vào nhà hội giảng dạy. Ở đó có một người đàn ông bị teo tay phải. Các thầy kinh luật và người Pha-ri-si theo dõi xem Chúa Giê-su có chữa bệnh vào ngày Sa-bát không, để có cớ buộc tội ngài. Biết lập luận của họ nên ngài nói với người teo tay: “Hãy đứng dậy và ra giữa đây”. Ông đứng lên và bước ra. Rồi Chúa Giê-su nói với họ: “Tôi hỏi các ông: Trong ngày Sa-bát, người ta được phép làm điều tốt hay điều xấu, cứu mạng hay giết đi?”. Ngài đưa mắt nhìn hết thảy họ rồi nói với người teo tay: “Hãy giơ tay ra”. Ông giơ ra thì tay được lành. Thấy vậy, họ giận điên lên và bắt đầu bàn với nhau xem phải làm gì với Chúa Giê-su" (Lu-ca 6:6-11).
Chúa Giê Su Ky Tô chữa lành một người đàn ông bị chứng phù nề (tích tụ quá nhiều chất lỏng trong cơ thể): "Vào ngày Sa-bát khác, Chúa Giê-su đến dùng bữa tại nhà một người lãnh đạo của phái Pha-ri-si, và họ theo dõi ngài. Kìa! Trước mặt ngài có một người bị bệnh phù thũng. Chúa Giê-su hỏi những người thạo Luật pháp và người Pha-ri-si: “Có được phép chữa bệnh trong ngày Sa-bát hay không?”. Nhưng họ làm thinh. Ngài bèn đặt tay trên ông, chữa lành rồi cho ông về. Ngài nói với họ: “Ai trong các ông có con trai hay con bò bị ngã xuống giếng vào ngày Sa-bát mà không lập tức kéo lên?”. Họ không thể đáp lại những lời ấy" (Lu-ca 14:1-6).
Chúa Giêsu Kitô chữa lành cho một người mù: "Khi Chúa Giê-su đến gần Giê-ri-cô, có một người mù đang ngồi ăn xin bên đường. Nghe tiếng đoàn dân đi qua, ông hỏi xem có chuyện gì. Họ cho ông biết: “Chúa Giê-su người Na-xa-rét đang đi qua đây!”. Ông bèn kêu lớn: “Lạy ngài Giê-su, Con vua Đa-vít, xin thương xót tôi!”. Những người ở phía trước quở trách ông và bảo ông phải im lặng, nhưng ông càng kêu lớn hơn: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót tôi!”. Chúa Giê-su dừng lại và bảo người ta đưa ông đến. Khi ông đến gần, ngài hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?”. Ông thưa: “Lạy Chúa, xin cho tôi được sáng mắt trở lại”. Chúa Giê-su phán với ông: “Hãy sáng mắt lại, đức tin của anh đã chữa lành anh”. Ông liền được sáng mắt trở lại, rồi đi theo ngài và tôn vinh Đức Chúa Trời. Thấy vậy, mọi người cũng ngợi khen Đức Chúa Trời" (Lu-ca 18:35-43).
Chúa Giê-xu Christ chữa lành hai người mù: "Khi Chúa Giê-su rời khỏi đó, có hai người mù đi theo ngài và la lớn: “Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!”. Sau khi Chúa Giê-su vào một nhà nọ, hai người mù cũng đến đó và ngài hỏi họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều này không?”. Họ trả lời: “Thưa Chúa, chúng tôi tin”. Rồi ngài sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin vậy thì sẽ được vậy”. Mắt họ liền được sáng. Chúa Giê-su cũng nghiêm dặn họ: “Đừng cho ai biết điều này”. Nhưng sau khi ra khỏi đó, họ nói về ngài trong khắp vùng" (Ma-thi-ơ 9:27-31).
Chúa Giê-su Christ chữa lành người câm điếc: ”Khi từ địa phận Ty-rơ trở về, ngài đi qua Si-đôn và vùng Đê-ca-bô-li để đến biển Ga-li-lê. Ở vùng đó, người ta mang đến cho ngài một người điếc và ngọng, họ nài xin ngài đặt tay lên ông. Ngài dẫn ông ra riêng, tách khỏi đám đông. Sau đó ngài đặt ngón tay vào hai lỗ tai ông, nhổ nước bọt rồi sờ vào lưỡi ông. Ngài ngước mắt lên trời, hít thật sâu rồi nói với ông: “Ép-pha-tha”, tức là “Hãy mở ra”. Tai ông bèn mở ra, ông hết ngọng và bắt đầu nói năng bình thường. Sau đó ngài dặn họ không được nói với ai, nhưng ngài càng dặn thì họ càng đồn ra. Thật vậy, họ vô cùng kinh ngạc và nói: “Mọi việc ngài làm đều tốt. Ngài khiến ngay cả người điếc cũng nghe được và người câm cũng nói được”" (Mác 7:31-37).
Chúa Giêsu Kitô chữa lành một người bị phong cùi: "Cũng có một người phong cùi đến quỳ trước mặt ngài van xin: “Nếu ngài muốn, ngài có thể làm cho tôi được sạch”. Thấy vậy, ngài động lòng thương cảm, giơ tay ra chạm vào người ấy và nói: “Tôi muốn! Hãy sạch đi”. Bệnh phong cùi lập tức biến mất và ông được sạch" (Mác 1:40-42).
Sự chữa lành của mười người phung: "Trên đường đến Giê-ru-sa-lem, Chúa Giê-su đi giữa Sa-ma-ri và Ga-li-lê. Khi ngài vào một làng nọ, có mười người bị phong cùi thấy ngài nhưng đứng ở đằng xa. Họ gọi lớn tiếng: “Thầy Giê-su ơi, xin thương xót chúng tôi!”. Lúc nhìn thấy họ, ngài nói: “Hãy đi trình diện với các thầy tế lễ”. Trong khi đi thì họ được sạch. Một người trong số đó thấy mình đã lành bệnh bèn quay trở lại, cất tiếng lớn tôn vinh Đức Chúa Trời. Ông sấp mặt dưới chân Chúa Giê-su mà cảm tạ ngài; ông lại là người Sa-ma-ri. Chúa Giê-su nói: “Chẳng phải cả mười người đều được sạch sao? Vậy chín người kia đâu? 18 Không ai trở lại để tôn vinh Đức Chúa Trời, ngoại trừ người ngoại quốc này sao?”. Rồi ngài bảo ông: “Hãy đứng lên và về đi, đức tin của anh đã chữa lành anh”" (Lu-ca 17:11-19).
Chúa Giêsu Kitô chữa lành một người bại liệt: "Sau đó, đến kỳ lễ của người Do Thái, Chúa Giê-su đi lên Giê-ru-sa-lem. Ở Giê-ru-sa-lem, tại Cổng Cừu có một cái hồ, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Bết-da-tha. Xung quanh hồ có những hành lang. Rất nhiều người bị bệnh, mù, què và teo chi nằm ở đó. Tại đó có một người đàn ông bị bệnh suốt 38 năm. Thấy ông nằm ở đó và biết ông bị bệnh đã lâu, Chúa Giê-su hỏi: “Ông muốn được lành bệnh không?”. Người bị bệnh đáp: “Thưa ngài, không ai đưa tôi xuống hồ khi nước động, còn lúc tôi đang đến thì người khác đã xuống trước tôi”. Chúa Giê-su bảo ông: “Hãy đứng dậy! Cầm lấy cáng và bước đi”. Ngay lập tức, ông được lành bệnh, cầm lấy cáng và bắt đầu bước đi" (Giăng 5:1-9).
Chúa Giê-su Christ chữa lành chứng động kinh: ”Khi họ đến chỗ đoàn dân, một người lại gần ngài, quỳ xuống và nói: “Thưa Chúa, xin thương xót con trai tôi, cháu bị động kinh, tình trạng thê thảm lắm. Cháu thường bị ngã vào lửa và té xuống nước. Tôi đã mang cháu đến cho môn đồ ngài nhưng họ không chữa được”. Chúa Giê-su đáp: “Ôi thế hệ đồi bại và không có đức tin, tôi phải ở với các người đến bao giờ? Tôi phải chịu đựng các người đến khi nào? Hãy mang đứa trẻ lại đây cho tôi”. Chúa Giê-su quở trách quỷ thì nó ra khỏi đứa trẻ. Từ lúc đó, đứa trẻ được lành bệnh. Bấy giờ, các môn đồ đến hỏi riêng Chúa Giê-su: “Sao chúng tôi không đuổi được nó?”. Ngài trả lời: “Vì anh em ít đức tin. Quả thật tôi nói với anh em, nếu anh em có đức tin chỉ bằng hạt cải thì khi anh em bảo núi này: ‘Hãy dời từ đây qua đó’, nó sẽ dời đi. Chẳng có gì mà anh em không làm được”" (Ma-thi-ơ 17:14-20).
Chúa Giê Su Ky Tô làm phép lạ mà không hề hay biết: "Ngài đang đi thì dân chúng chen lấn quanh ngài. Ở đó có một phụ nữ bị rong huyết đã 12 năm mà không ai chữa được. Bà đến từ phía sau và sờ vào tua áo ngoài của ngài, ngay lập tức huyết cầm lại. Chúa Giê-su hỏi: “Ai vừa chạm vào tôi?”. Mọi người đều chối thì Phi-e-rơ nói: “Thưa Thầy, dân chúng đang vây quanh và chen lấn Thầy đó”. Nhưng Chúa Giê-su nói: “Có người chạm vào tôi vì tôi biết có lực ra khỏi tôi”. Thấy không giấu được nữa, người phụ nữ ấy run rẩy sấp mình trước mặt ngài, nói rõ giữa công chúng lý do bà chạm vào ngài và bà được lành bệnh ngay lập tức như thế nào. Ngài phán với bà: “Con gái ơi, đức tin của con đã chữa lành con. Hãy ra về bình an”" (Lu-ca 8:42-48).
Chúa Giê-xu Christ chữa lành từ xa: "Sau khi nói cho dân chúng nghe những gì ngài muốn nói, Chúa Giê-su vào thành Ca-bê-na-um. Bấy giờ, một viên sĩ quan nọ có người đầy tớ yêu quý bị bệnh nặng gần chết. Khi nghe về Chúa Giê-su, ông phái một số trưởng lão của người Do Thái đi gặp ngài để xin ngài đến chữa cho đầy tớ mình. Họ đến gặp Chúa Giê-su, khẩn khoản thưa với ngài: “Người rất đáng được Thầy giúp, vì người yêu thương dân ta và đã xây nhà hội cho chúng tôi”. Vậy, Chúa Giê-su cùng đi với họ. Khi ngài còn cách nhà không xa, viên sĩ quan đã nhờ bạn đến nói với ngài: “Thưa ngài, tôi không dám làm phiền ngài nữa vì tôi không xứng đáng tiếp ngài vào nhà. Thế nên, tôi nghĩ mình cũng không xứng đáng đến gặp ngài. Nhưng chỉ cần ngài phán một lời là đầy tớ tôi sẽ lành bệnh. Vì tôi cũng ở dưới quyền người khác và có lính dưới quyền mình. Tôi bảo tên này: ‘Đi!’ thì nó đi, bảo tên kia: ‘Đến!’ thì nó đến, và bảo đầy tớ tôi: ‘Làm việc này!’ thì nó làm”. Nghe những lời ấy, Chúa Giê-su rất ngạc nhiên về ông. Ngài quay lại nói với đoàn dân theo ngài: “Tôi nói với anh em, ngay cả trong Y-sơ-ra-ên, tôi chưa thấy ai có đức tin mạnh mẽ như thế”. Khi những người được phái đi trở về nhà, họ thấy người đầy tớ đã khỏe mạnh" (Lu-ca 7:1-10).
Chúa Giê Su Ky Tô đã chữa lành một người phụ nữ bị tàn tật trong 18 năm: "Vào ngày Sa-bát, Chúa Giê-su giảng dạy trong nhà hội. Kìa! Ở đó có một phụ nữ bị ác thần ám, làm cho bệnh đã 18 năm; bà bị còng lưng, không thể đứng thẳng được. Thấy bà, ngài nói: “Bà ơi, bà đã được giải thoát khỏi căn bệnh của mình”. Ngài đặt tay trên bà, lập tức bà đứng thẳng lên và bắt đầu tôn vinh Đức Chúa Trời. Nhưng viên cai quản nhà hội tức giận vì thấy Chúa Giê-su chữa bệnh trong ngày Sa-bát. Ông nói với dân chúng: “Có sáu ngày để làm việc, vậy hãy đến vào những ngày đó để được chữa bệnh, chứ đừng đến vào ngày Sa-bát”. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nói với ông: “Hỡi những kẻ đạo đức giả, vào ngày Sa-bát, ai trong các ông lại không tháo dây cho bò hoặc lừa của mình ra khỏi chuồng và dẫn đi uống nước? Còn người đàn bà này là con gái của Áp-ra-ham và bị Sa-tan cầm giữ 18 năm nay, chẳng phải bà nên được giải thoát khỏi sự giam cầm ấy vào ngày Sa-bát sao?”. Khi ngài nói những lời đó, hết thảy những người chống đối ngài đều hổ thẹn. Nhưng cả đoàn dân rất vui mừng về mọi điều kỳ diệu ngài đã làm" (Lu-ca 13:10-17).
Chúa Giê Su Ky Tô chữa lành con gái của một phụ nữ Phoenicia: "Sau khi rời khỏi đó, Chúa Giê-su đi đến địa phận thành Ty-rơ và Si-đôn. Kìa! Có một phụ nữ người Phê-ni-xi trong vùng đó đến và kêu lớn rằng: “Lạy Chúa, Con vua Đa-vít, xin thương xót tôi! Con gái tôi bị quỷ ám, khổ sở vô cùng”. Ngài chẳng đáp lời bà. Thế nên, các môn đồ đến nói với ngài: “Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu nài mãi”. Ngài đáp: “Tôi chỉ được phái đến vì những con chiên lạc của nhà Y-sơ-ra-ên mà thôi”. Người phụ nữ ấy đến sấp mình trước mặt ngài và thưa: “Xin Chúa cứu giúp tôi!”. Ngài trả lời: “Lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con là không đúng”. Bà nói: “Vâng thưa Chúa, nhưng thật ra chó con cũng ăn bánh vụn rơi từ bàn của chủ”. Chúa Giê-su phán: “Này bà, đức tin của bà thật mạnh mẽ; bà muốn sao thì sẽ được vậy”. Từ lúc ấy, con gái bà được lành bệnh" (Ma-thi-ơ 15:21-28).
Chúa Giêsu Kitô làm dịu cơn bão: "Chúa Giê-su lên thuyền, các môn đồ cũng lên theo. Bỗng có một cơn bão lớn nổi lên trên biển, sóng đánh tràn vào thuyền nhưng ngài đang ngủ. Họ đến đánh thức ngài và nói: “Chúa ơi, cứu với, chúng ta sắp chết rồi!”. Nhưng ngài nói với họ: “Sao anh em sợ* đến thế, hỡi những người ít đức tin?”. Ngài bèn dậy, quở gió và biển thì mọi vật đều yên lặng. Thấy vậy, họ rất đỗi kinh ngạc và nói: “Người này là ai thế? Ngay cả gió và biển cũng vâng lệnh người”" (Ma-thi-ơ 8:23-27). Phép lạ này chứng minh rằng trên thiên đường trên trái đất sẽ không còn những cơn bão hay lũ lụt sẽ gây ra thảm họa.
Chúa Giê Su Ky Tô đang đi trên biển: "Sau khi cho đoàn dân về, ngài lên núi một mình để cầu nguyện. Khi trời tối, ngài vẫn ở đó một mình. Lúc ấy thuyền đã cách bờ hàng trăm mét và đang vật lộn với sóng biển vì ngược chiều gió. Vào canh tư, ngài đi trên mặt biển để đến với họ. Thấy ngài đi trên mặt biển, các môn đồ hốt hoảng nói: “Là ảo ảnh!”, rồi họ la lên vì sợ hãi. Nhưng Chúa Giê-su liền nói với họ: “Can đảm lên! Là tôi đây, đừng sợ”. Phi-e-rơ thưa: “Lạy Chúa, nếu quả là ngài, xin truyền cho tôi đi trên mặt nước mà đến với ngài”. Ngài phán: “Hãy đến đây!”. Phi-e-rơ bèn bước ra khỏi thuyền, đi trên mặt nước để đến với Chúa Giê-su. 30 Nhưng khi nhìn thấy bão gió thì ông sợ hãi. Lúc bắt đầu chìm, ông la lên: “Chúa ơi, cứu tôi với!”. Chúa Giê-su liền giơ tay nắm lấy ông và nói: “Hỡi người ít đức tin, sao anh lại nghi ngờ?”. Sau khi họ lên thuyền thì gió lặng. Những người trên thuyền đều sấp mình trước mặt ngài mà nói: “Thầy quả là Con Đức Chúa Trời”" (Ma-thi-ơ 14:23-33).
ngành thủy sản kỳ diệu: "Một lần nọ, Chúa Giê-su đứng giảng lời Đức Chúa Trời bên bờ hồ Ghê-nê-xa-rết. Dân chúng kéo đến nghe và bắt đầu lấn ép ngài. Ngài thấy hai chiếc thuyền đậu ở bờ hồ, còn những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Ngài lên một chiếc thuyền, là thuyền của Si-môn, và bảo ông chèo ra xa bờ một chút. Rồi ngài ngồi xuống và từ trên thuyền bắt đầu dạy dân chúng. Giảng xong, ngài bảo Si-môn: “Các anh hãy chèo ra chỗ sâu và thả lưới ở đó”. Nhưng Si-môn đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi vất vả cả đêm mà chẳng bắt được gì, nhưng tôi sẽ thả lưới theo lời Thầy”. Họ làm theo thì bắt được rất nhiều cá, đến độ rách cả lưới. Họ bèn ra hiệu cho các bạn chài cùng nhóm ở thuyền kia đến giúp. Những người ấy đến và đổ cá đầy hai thuyền đến độ gần chìm. Thấy vậy, Si-môn Phi-e-rơ quỳ dưới chân Chúa Giê-su mà nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa tôi vì tôi là người tội lỗi”. Vì ông và những người cùng đi rất đỗi kinh ngạc về mẻ cá họ vừa đánh được. Cả hai người con của Xê-bê-đê là Gia-cơ và Giăng, bạn chài của Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Nhưng Chúa Giê-su nói với Si-môn: “Đừng sợ. Từ nay anh sẽ trở thành tay đánh lưới người”. Thế là họ chèo thuyền trở lại bờ, bỏ tất cả và đi theo ngài" (Lu-ca 5:1-11).
Chúa Giêsu Kitô nhân lên bánh mì: "Sau đó, Chúa Giê-su băng qua biển Ga-li-lê, còn gọi là Ti-bê-ri-át. Đoàn dân đông cứ đi theo ngài vì thấy các dấu lạ ngài đã làm để chữa lành người bệnh. Thế nên, Chúa Giê-su lên núi và ngồi ở đó với các môn đồ. Lúc ấy gần đến Lễ Vượt Qua, kỳ lễ của người Do Thái. Khi Chúa Giê-su nhìn lên và thấy đoàn dân đông đang kéo đến, ngài hỏi Phi-líp: “Chúng ta mua bánh ở đâu cho họ ăn?”. Thật ra ngài hỏi vậy để thử Phi-líp, vì ngài biết mình sắp làm gì. Phi-líp trả lời: “Hai trăm đơ-na-ri-on bánh cũng không đủ cho mỗi người một ít”. Một môn đồ khác là Anh-rê, em của Si-môn Phi-e-rơ, nói với ngài: “Cậu bé này có năm cái bánh lúa mạch và hai con cá nhỏ. Nhưng bấy nhiêu thì làm sao đủ cho nhiều người đến thế?”. Chúa Giê-su bảo: “Hãy cho họ ngồi xuống”. Nơi ấy có rất nhiều cỏ nên đoàn dân ngồi xuống, trong đó có khoảng 5.000 người nam. Chúa Giê-su cầm bánh dâng lời tạ ơn rồi phân phát cho những người đang ngồi ở đó, ngài cũng phát cá cho họ ăn thỏa thích. 12 Khi họ đã ăn no, ngài bảo các môn đồ: “Hãy gom lại những miếng bánh thừa để khỏi lãng phí”. Họ gom lại những miếng bánh thừa từ năm cái bánh lúa mạch mà người ta đã ăn, được 12 giỏ đầy. Đoàn dân thấy dấu lạ ngài làm thì nói: “Đây quả là Đấng Tiên Tri sẽ đến thế gian”. Chúa Giê-su biết họ sắp đến để bắt ép ngài làm vua nên ngài lại lánh lên núi một mình" (Giăng 6:1-15). Sẽ có lương thực dồi dào trên khắp trái đất (Thi-thiên 72:16; Ê-sai 30:23).
Chúa Giêsu Kitô hồi sinh con trai của một góa phụ: "Không lâu sau, ngài đi đến một thành tên là Na-in, có các môn đồ và đoàn dân đông đi theo. Khi ngài gần đến cửa thành thì kìa, người ta khiêng ra một người chết, là con trai duy nhất của một góa phụ. Có nhiều người trong thành cùng đi với bà. Vừa nhìn thấy bà, Chúa Giê-su động lòng thương cảm và nói: “Bà đừng khóc nữa”. Ngài đến gần sờ vào cáng và những người khiêng dừng lại, rồi ngài phán: “Này chàng trai, tôi bảo anh, hãy dậy đi!”. Người chết ngồi dậy và bắt đầu nói, Chúa Giê-su giao anh ta lại cho mẹ. Ai nấy đều sợ hãi và tôn vinh Đức Chúa Trời. Họ nói: “Một đấng tiên tri vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta” và “Đức Chúa Trời đã đoái đến dân ngài”. Tin này về Chúa Giê-su truyền ra khắp Giu-đê và các vùng lân cận" (Lu-ca 7:11-17).
Chúa Giêsu Kitô phục sinh con gái của Jairus: "Ngài còn đang nói thì một người từ nhà của viên cai quản nhà hội đến báo: “Con gái ông chết rồi, đừng làm phiền Thầy nữa”. Nghe được lời ấy, Chúa Giê-su nói với viên cai quản nhà hội: “Đừng sợ, chỉ cần có đức tin thì cô bé sẽ được cứu”. Khi đến nhà ông, ngài không cho ai vào với ngài, ngoại trừ Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ và cha mẹ cô bé. Mọi người đều đấm ngực khóc thương cô bé. Ngài bèn nói: “Đừng khóc nữa, cô bé không chết đâu nhưng chỉ đang ngủ thôi”. Nghe vậy thì họ cười nhạo ngài vì biết cô bé đã chết rồi. Nhưng ngài cầm tay em và gọi: “Con ơi, dậy đi!”. Sinh khí trở lại trong người cô bé, em liền đứng dậy; và ngài bảo họ cho cô bé ăn. Cha mẹ em rất đỗi vui mừng, nhưng ngài dặn họ đừng nói cho ai biết việc đã xảy ra" (Lu-ca 8:49-56).
Chúa Giêsu Kitô hồi sinh người bạn Lazarus, người đã chết bốn ngày trước: "Chúa Giê-su chưa đi vào làng mà vẫn còn ở chỗ Ma-thê đã gặp ngài. Những người Do Thái đang an ủi Ma-ri trong nhà thấy cô vội vã đứng dậy đi ra ngoài thì đi theo; họ nghĩ cô ra mộ để khóc. Khi Ma-ri đến chỗ Chúa Giê-su, thấy ngài thì sấp mình dưới chân ngài và nói: “Thưa Chúa, nếu ngài có ở đây thì em tôi đã không chết”. Thấy Ma-ri khóc và những người Do Thái đi với cô cũng khóc, Chúa Giê-su vô cùng đau xót trong lòng và buồn rầu. Ngài hỏi: “Anh em đặt người ở đâu?”. Họ thưa: “Xin Chúa hãy đến xem”. Chúa Giê-su khóc. Thấy vậy, những người Do Thái đó nói: “Xem kìa, ngài yêu mến anh ấy biết chừng nào!”. Nhưng một số người trong vòng họ nói: “Ông này đã làm cho người mù sáng mắt, vậy mà không làm được gì để anh ấy khỏi chết sao?”.
Chúa Giê-su lại xúc động lần nữa, rồi ngài đi đến mộ. Thật ra, đó là một cái hang có hòn đá nằm chặn phía trước. Chúa Giê-su bảo: “Hãy lăn hòn đá đi”. Ma-thê, chị của người chết, nói với ngài: “Thưa Chúa, bây giờ hẳn xác đã bốc mùi, vì đã bốn ngày rồi”. Chúa Giê-su phán với cô: “Chẳng phải tôi đã nói với chị là nếu chị tin thì sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời sao?”. Họ bèn lăn hòn đá đi. Bấy giờ, Chúa Giê-su ngước mắt lên trời và nói: “Cha ơi, con cảm tạ Cha vì đã nghe lời cầu xin của con. Thật thế, con biết Cha luôn nghe con; nhưng con nói vậy vì cớ đoàn dân đang đứng quanh đây, để họ tin rằng Cha đã phái con đến”. Nói xong, ngài kêu lớn tiếng: “La-xa-rơ, hãy đi ra!”. Người chết đi ra, chân tay còn quấn băng vải và mặt thì quấn tấm khăn. Chúa Giê-su bảo họ: “Hãy tháo cho người và để người đi"" (Giăng 11:30-44).
Lần quả đào kỳ diệu cuối cùng (ngay sau khi Đấng Christ sống lại): "Lúc tảng sáng, Chúa Giê-su đứng trên bờ biển nhưng các môn đồ không biết đó là ngài. Chúa Giê-su hỏi họ: “Này các con, các con có gì để ăn không?”. Họ trả lời: “Thưa không!”. Ngài bảo: “Hãy quăng lưới bên phải thuyền thì sẽ bắt được”. Vậy họ quăng lưới, nhưng không kéo lên được vì có rất nhiều cá. Rồi môn đồ mà Chúa Giê-su yêu thương nói với Phi-e-rơ: “Là Chúa đó!”. Si-môn Phi-e-rơ nghe vậy bèn mặc áo vào, vì ông đang ở trần, và nhảy xuống biển. Còn các môn đồ khác chèo thuyền vào, kéo theo lưới đầy cá, vì họ cách bờ không xa lắm, chỉ độ 90 mét" (Giăng 21:4-8).
Chúa Giêsu Kitô đã làm nhiều phép lạ khác. Chúng cho phép chúng ta củng cố đức tin, khuyến khích chúng ta và có cái nhìn thoáng qua về nhiều phước lành sẽ có trên trái đất. Lời nói của sứ đồ Giăng đã tóm tắt rất rõ số phép lạ phi thường mà Chúa Giêsu Kitô đã làm, như một sự bảo đảm cho những gì sẽ xảy ra trên trái đất: "Thật ra, Chúa Giê-su còn làm nhiều điều khác nữa. Nếu ghi lại mọi chi tiết, tôi nghĩ rằng cả thế gian này cũng không thể chứa hết những cuộn sách ấy" (Giăng 21:25).
Giảng dạy cơ bản của Kinh Thánh
• Đức Chúa Trời có Tên: Giê-hô-va (The Revealed Name). Chúng ta phải thờ phượng chỉ Đức Giê-hô-va. Chúng ta phải yêu mến Ngài với tất cả lực lượng sống của chúng ta: "Lạy Giê-hô-va* Đức Chúa Trời chúng con, ngài xứng đáng nhận sự vinh hiển, tôn kính và quyền năng, vì ngài đã tạo nên muôn vật, và bởi ý muốn ngài mà muôn vật hiện hữu và được tạo nên" (Ê-sai 42: 8, Khải huyền 4:11, Ma-thi-ơ 22:37) (Worship Jehovah; In Congregation). Thượng đế không phải là Ba Ngôi.
• Chúa Giêsu Kitô là Con duy nhất của Thiên Chúa theo nghĩa là nó là Con duy nhất của Thiên Chúa, Đấng đã được tạo ra bởi Thiên Chúa: "“Người ta nói Con Người là ai?”. Họ trả lời: “Người nói là Giăng Báp-tít, người nói là Ê-li-gia, người khác nói là Giê-rê-mi hay một trong các nhà tiên tri”. Ngài hỏi họ: “Còn anh em thì nói tôi là ai?”. Si-môn Phi-e-rơ thưa: “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Đức Chúa Trời hằng sống”. Chúa Giê-su phán với ông: “Hạnh phúc cho anh, Si-môn con Giô-na, vì chính Cha tôi ở trên trời đã cho anh biết điều này chứ không phải người phàm"" (Ma-thi-ơ 16: 13-17; Giăng 1: 1-3) (Jesus Christ the Only Path; The King Jesus Christ). Chúa Giê Su Ky Tô không phải là Đức Chúa Trời Toàn Năng và Ngài không phải là một phần của Ba Ngôi.
• Thánh linh là lực lượng tích cực của Đức Chúa Trời. Anh ta không phải là một người: "Họ thấy có gì như những lưỡi lửa xuất hiện rồi tách ra, mỗi cái đậu trên một người" (Công vụ 2: 3). Chúa Thánh Thần không phải là một phần của Ba Ngôi.
• Kinh Thánh là Lời của Đức Chúa Trời: "Cả Kinh Thánh đều được Đức Chúa Trời soi dẫn, hữu ích cho việc dạy dỗ, khiển trách, chỉnh sửa, sửa trị người ta theo tiêu chuẩn công chính, hầu cho tôi tớ Đức Chúa Trời có đủ khả năng, được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành" (2 Ti-mô-thê 3: 16,17). Chúng ta phải đọc nó, nghiên cứu và áp dụng nó trong cuộc sống của chúng ta (Thi thiên 1: 1-3) (Read the Bible Daily).
• Chỉ niềm tin vào sự hy sinh của Chúa Kitô cho phép được tha tội và sau đó, chữa bệnh và phục sinh từ cõi chết: "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con một của ngài, để ai thể hiện đức tin nơi Con ấy sẽ không bị hủy diệt mà có được sự sống vĩnh cửu" (Giăng 3: 16; Ma-thi-ơ 20: 28) (Đài tưởng niệm cái chết của Chúa Giêsu Kitô; The Memorial of the Death of Jesus Christ (Slideshow)).
• Vương quốc của Thiên Chúa là một chính phủ trên trời thành lập năm trời vào năm 1914, và có vua là Chúa Giêsu Kitô cùng với 144.000 vua và các linh mục người tạo thành "New Jerusalem," cô dâu của Đấng Christ. chính phủ trên trời của Đức Chúa Trời sẽ kết thúc sự thống trị con người hiện tại trong cơn đại nạn, và sẽ được thành lập trên trái đất: "Trong thời các vua này, Đức Chúa Trời của các tầng trời sẽ lập nên một vương quốc không bao giờ bị hủy diệt và sẽ không bao giờ bị trao cho một dân khác. Vương quốc ấy sẽ nghiền nát và chấm dứt mọi vương quốc kia, còn mình thì đứng vững muôn đời" (Khải Huyền 12: 7-12; 21: 1-4; Ma-thi-ơ 6: 9-10; Đa-ni-ên 2: 44) (The End of Patriotism; The King Jesus Christ; The Earthly Administratio of the Kingdom of God).
• Cái chết là đối lập của cuộc sống. Linh hồn chết và tinh thần (sinh lực) biến mất: "Chớ đặt tin cậy nơi hàng quan lạiHay nơi người phàm, vốn chẳng cứu ai. Hơi thở tắt đi, người trở về đất; Vào chính ngày đó, tư tưởng biến tan" (Thi Thiên 146: 3,4; Truyền đạo 3: 19,20; 9: 5,10).
• Sẽ có sự phục sinh của người công bình và không công (Giăng 5: 28,29, Công-vụ 24:15). Kẻ không công bình sẽ được đánh giá trên cơ sở hành vi của họ dưới thời trị vì 1000 năm (chứ không phải dựa trên hành vi quá khứ của họ), mà sẽ bắt đầu sau khi hoạn nạn: "Tôi thấy một cái ngai lớn màu trắng cùng đấng ngồi trên đó. Trời đất đều bỏ trốn khỏi mặt ngài, và không tìm được chỗ nào cho chúng. Tôi thấy những người chết, cả lớn lẫn nhỏ, đứng trước ngai, và các cuộn sách được mở ra. Nhưng có một cuộn sách khác được mở ra, đó là cuộn sách sự sống. Những người chết được phán xét tùy theo việc làm của mình, dựa vào mọi điều viết trong các cuộn sách. Biển thả những người chết trong nó, sự chết và mồ mả cũng thả những người chết trong chúng, và mỗi người trong vòng họ được phán xét tùy theo việc làm của mình" (Khải Huyền 20: 11-13) (The Earthly Resurrection; The Administration of the Earthly Resurrection; The Judgment of the unrighteous).
• Chỉ có 144.000 người sẽ lên thiên đàng với Chúa Giê Su Ky Tô. Đám đông lớn được đề cập trong sách Khải huyền 7: 9-17 là những người sẽ sống sót trong thời kỳ hoạn nạn vĩ đại và sẽ sống mãi mãi trong thiên đường của trên trái đất: "Tôi nghe số người được đóng dấu là 144.000 người, từ mọi chi phái của các con trai Y-sơ-ra-ên. (...) Sau đó, kìa, tôi thấy một đám đông lớn không ai đếm được, từ mọi nước, mọi chi phái, mọi dân và mọi thứ tiếng; họ đứng trước ngai và trước Chiên Con, mặc áo trắng dài, tay cầm nhánh chà là. (...) Tôi liền trả lời: “Thưa chúa, ngài là người biết điều đó”. Người nói với tôi: “Đó là những người vượt qua hoạn nạn lớn, họ đã giặt và tẩy trắng áo mình trong huyết Chiên Con" (Khải-huyền 7: 3-8; 14: 1-5; 7:9-17) (The Heavenly Resurrection (144000); The Great Crowd).
• Chúng ta đang sống những ngày cuối cùng sẽ chấm dứt trong thời kỳ hoạn nạn lớn (Ma-thi-ơ 24,25, Mác 13, Lu-ca 21, Khải huyền 19: 11-21). Sự hiện diện (Parousia) của Chúa Kitô đã bắt đầu vô hình kể từ năm 1914 và sẽ kết thúc vào cuối một nghìn năm: "Khi ngài đang ngồi trên núi Ô-liu, các môn đồ đến hỏi riêng ngài: “Xin Thầy cho chúng tôi biết khi nào những điều đó sẽ xảy ra, có dấu hiệu gì cho thấy sự hiện diện của Thầy và kỳ cuối cùng của thế gian này?”" (Ma-thi-ơ 24: 3) (The King Jesus Christ).
• Thiên đường trên trái đất: "Bấy giờ tôi nghe một tiếng lớn từ nơi ngai nói rằng: “Này! Lều của Đức Chúa Trời ở với nhân loại. Ngài sẽ ở với họ và họ sẽ là dân ngài. Chính Đức Chúa Trời sẽ ở cùng họ. Ngài sẽ lau hết nước mắt trên mắt họ, sẽ không còn sự chết, than van, khóc lóc hay đau đớn nữa. Những điều trước kia nay đã qua rồi”" (Ê-sai 11,35,65, Khải-huyền 21: 1-5) (Release).
• Đức Chúa Trời cho phép tà ác. Điều này đã đưa ra câu trả lời cho sự thách thức của ma quỷ đối với tính hợp pháp của chủ quyền của Đức Giê-hô-va (Sáng thế ký 3: 1-6). Và cũng có thể đưa ra một câu trả lời cho phí của quỷ vào sự toàn vẹn của con người (Gióp 1: 7-12; 2: 1-6). Đó không phải là Đức Chúa Trời gây ra đau khổ (Gia-cơ 1:13). Những đau khổ là kết quả của bốn yếu tố chính: Ma quỷ có thể là một trong những nguyên nhân gây đau khổ (nhưng không phải luôn luôn) (Gióp 1: 7-12; 2: 1-6) (Satan Hurled). Đau khổ là kết quả của tội lỗi chung của chúng ta về Adam xuống mà đưa chúng ta đến tuổi già, bệnh tật và cái chết (Rôma 5: 12; 6: 23). Cơn đau có thể là kết quả của những quyết định của con người xấu (bằng cách cho chúng tôi hoặc những người khác) vì tội lỗi của chúng ta được thừa hưởng từ Adam (Deuteronomy 32: 5; Rô-ma 7:19). Sự đau khổ có thể là kết quả của "thời gian và không lường trước được sự kiện" mà làm là người này ở "địa điểm sai" vào "thời gian sai" (Truyền đạo 9: 11). Số phận không phải là một giảng dạy Kinh Thánh, chúng ta không phải là "số phận" để làm tốt hay xấu, nhưng trên cơ sở ý chí tự do, chúng tôi chọn để làm "tốt" hay "xấu" (Đệ Nhị Luật 30: 15).
• Chúng ta phải phục vụ lợi ích của Nước Thiên Chúa bằng cách làm phép báp têm và hành động theo những gì được viết trong Kinh Thánh (Ma-thi-ơ 28: 19,20) (The Baptism). Lập trường vững chắc này có lợi cho Vương quốc được thể hiện công khai bằng cách thường xuyên công bố Tin Mừng (Ma-thi-ơ 24:14) (The Good News).
Bị cấm trong Kinh Thánh
Hate bị cấm: "Ai ghét anh em mình là kẻ giết người, và anh em biết rằng không kẻ giết người nào có được sự sống vĩnh cửu" (1 Giăng 3:15). Tội
giết người bị cấm, vì lý do cá nhân, bởi lòng yêu nước tôn giáo hoặc bởi lòng yêu nước: "Chúa Giê-su phán: “Hãy tra gươm vào vỏ, vì ai dùng
gươm sẽ chết vì gươm" (Ma-thi-ơ) 26:52) (End of Patriotism).
Trộm cắp bị cấm: "Kẻ trộm cắp đừng trộm cắp nữa; thay vì
thế, hãy chịu khó nhọc, làm việc lương thiện bằng chính đôi tay mình, để có gì đó chia sẻ với người thiếu thốn" (Ê-phê-sô 4:28).
Lời nói dối bị cấm: "Đừng nói
dối nhau. Hãy lột bỏ nhân cách cũ cùng các việc làm của nó" (Cô-lô-se 3: 9).
Các lệnh cấm khác:
"Vì thế, tôi quyết định không gây khó khăn cho dân ngoại tin Đức Chúa Trời, nhưng viết thư bảo họ phải tránh những thứ bị ô uế bởi thần tượng, tránh gian dâm, phải kiêng những con vật chết ngạt và huyết" (Công vụ 15:19,20,28,29).
Những điều đã bị nhiễm độc bởi thần tượng: Đây là "những điều" liên quan đến các thực hành tôn giáo trái với Kinh Thánh, lễ kỷ niệm ngày lễ ngoại giáo. Đây có thể là thực hành tôn giáo trước khi giết mổ hoặc tiêu thụ thịt: "Anh em cứ ăn mọi thứ bán trong hàng thịt, đừng vì cớ lương tâm mà hỏi điều gì, 26 vì “trái đất cùng vạn vật trên đó thuộc về Đức Giê-hô-va”. Nếu được một người không tin đạo mời dùng bữa và anh em muốn đi, hãy ăn những thứ họ bày trước mặt, đừng vì cớ lương tâm mà hỏi điều gì. Nhưng nếu ai nói với anh em rằng: “Đây là đồ đã cúng” thì đừng ăn, vì cớ người đã nói với mình và cũng vì cớ lương tâm nữa. Tôi không có ý nói về lương tâm của anh em, mà của người kia. Vậy, sao tôi lại để sự tự do của mình bị lương tâm người khác xét đoán? Nếu tôi cảm tạ mà ăn, sao lại bị phỉ báng vì những thứ mình đã cảm tạ?" (1 Cô-rinh-tô 10:25-30).
"Chớ mang ách chung với người không tin đạo, vì không cân xứng. Sự công chính và gian ác có mối giao hảo nào chăng? Hay ánh sáng và bóng tối có chung gì chăng? Ngoài ra, Đấng Ki-tô và Bê-li-an có điểm nào hòa hợp? Hay người tin đạo và người không tin có điểm gì chung? Đền thờ của Đức Chúa Trời và thần tượng có gì hòa hợp? Vì chúng ta là đền thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như ngài đã phán: “Ta sẽ ngự giữa chúng và đi lại trong vòng chúng, ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng và chúng sẽ là dân ta”. “Đức Giê-hô-va phán: ‘Vậy, hãy ra khỏi chúng nó và tách biệt khỏi chúng nó, đừng động đến đồ ô uế nữa’”; “‘ta sẽ tiếp nhận các con’”. “Đức Giê-hô-va, Đấng Toàn Năng, phán: ‘Ta sẽ làm cha các con, các con sẽ làm con trai con gái ta’” (2 Cô-rinh-tô 6:14-18).
Đừng tôn thờ thần tượng. Nó là cần thiết để tiêu diệt tất cả các đối tượng thần tượng hoặc hình ảnh, thánh giá, tượng cho các mục đích tôn giáo (Matthew 7: 13-23). Đừng thực hành huyền bí: bói toán, phép thuật, chiêm tinh ... Chúng ta phải tiêu diệt tất cả các đồ vật liên quan đến vật huyền bí (Công vụ 19:19, 20).
Không xem phim hoặc hình ảnh khiêu dâm hoặc bạo lực. Tránh chơi cờ bạc, sử dụng ma túy, chẳng hạn như cần sa, trầu, thuốc lá, rượu quá mức: "Thế nên, hỡi anh em, dựa vào lòng trắc ẩn của Đức Chúa Trời, tôi nài xin anh em dâng thân thể mình làm vật tế lễ sống, thánh và đẹp lòng Đức Chúa Trời, đó chính là phụng sự ngài với lý trí" (Rô-ma 12: 1, Ma-thi-ơ 5: 27-30, Thi thiên 11: 5).
Tình dục trái với đạo đức (gian dâm): ngoại tình, quan hệ tình dục chưa lập gia đình (nam / nữ), nam và nữ đồng tính luyến ái : "Hay anh em không biết rằng người không công chính sẽ chẳng được thừa hưởng Nước Đức Chúa Trời sao? Đừng để bị lừa dối. Những kẻ gian dâm, kẻ thờ thần tượng, kẻ ngoại tình, người nam chịu quan hệ đồng tính, người nam thực hiện hành vi đồng tính, kẻ trộm cắp, kẻ tham lam, kẻ say sưa, kẻ lăng mạ và kẻ tống tiền sẽ chẳng được thừa hưởng Nước Đức Chúa Trời" (1 Cô-rinh-tô 6:9,10). "Mọi người phải tôn trọng hôn nhân, đừng để mối quan hệ hôn nhân bị ô uế, vì Đức Chúa Trời sẽ kết án người gian dâm* lẫn kẻ ngoại tình" (Hê-bơ-rơ 13:4).
Kinh Thánh lên án đa thê, bất kỳ người nào trong tình huống này muốn làm theo ý muốn của Thượng Đế, phải ở lại với người vợ đầu tiên của mình (1 Ti-mô-thê 3: 2 "chồng của một người vợ"). Thủ dâm bị cấm trong Kinh Thánh: "Vậy, hãy làm chết các bộ phận của thân thể trần tục sinh ra những thứ như gian dâm, ô uế, đam mê tình dục buông thả, ước muốn tai hại và tham lam, tức là thờ thần tượng" (Cô-lô-se 3:5).
Không được ăn máu, ngay cả trong các thiết lập điều trị (truyền máu): "Nhưng các con không được phép ăn thịt còn máu, tức là còn sự sống" (Sáng thế 9:4) (The Sacred Blood; The Sacred Life).
Tất cả những điều bị lên án bởi Kinh Thánh đều không được nêu ra trong nghiên cứu Kinh Thánh này. Người Ki tô giáo đã đạt tới sự trưởng thành và hiểu biết tốt về các nguyên tắc Kinh Thánh, sẽ biết sự khác biệt giữa "tốt" và "điều ác", ngay cả khi nó không được viết trực tiếp trong Kinh thánh: "Còn thức ăn đặc thì dành cho người trưởng thành, cho người nhờ vận dụng khả năng nhận thức mà có thể rèn luyện khả năng ấy để phân biệt điều đúng, điều sai" (Hê-bơ-rơ 5:14) (SPIRITUAL MATURITY).
Ký ức về cái chết của Chúa Giêsu Kitô
Latest comments
Hi Jane, thank you very much for your encouragement. Thanks to Jehovah God and Jesus Christ who revealed to us the meaning of the Word (1 Corinthians 10:31). Blessings of God to you, Sister in Christ.
This is the most insightful explanation of scripture o have ever found! God bless you my brothers …. My eyes are devoid of fog!
Interesting
Hi Fatima, as Jesus said to keep on the watch in view of prayers until the end to have the fulfillment of our Christian Hope, to be saved (Mat 24:13,42). Blessings and My Brotherly Greetings in Christ